Cho đến tận hai tuần trước khi đại hội Thánh nữ chính thức diễn ra, Thường Hy vẫn không đợi được Hạ Kỳ. Chàng không đến căn nhà trúc, cũng không gửi cho nàng một lời nhắn nào. Nhưng có người nàng không mong đợi lại đến Vu Điện tìm nàng. Sáng hôm ấy, Vu Mẫu lại cho gọi nàng đến chính điện. Bên trong điện, Thường Lã và Thường Ngôn đã ngồi đợi từ bao giờ. Vẻ mặt hai người đều căng thẳng, đặc biệt là Thường Ngôn. Lần này, họ mang đến cho nàng hai tin tức. Một là, Hạ Kỳ đã chính thức trở thành Thế tử Hạ quốc. Tin này nàng cũng đã biết vì đại lễ đăng quang Thế tử cần sự góp mặt của Vu Điện, chỉ có điều nàng không được cử đi. Hai là, nương nàng đã bị bắt cóc. Cơn giận của Thường Hy bốc lên như lửa. Nương nàng quanh năm chỉ ở trong phủ, không giao tiếp cũng không đụng chạm gì với ai. Tại sao lại nhắm vào bà ấy? Nàng lạnh giọng:
– Quốc sư, ngài quyền cao thế mạnh, sao lại để phu nhân mình bị người ta ức hiếp rồi bắt cóc chứ? Ta thấy ngài nên dành ra một ít tâm tư để bảo vệ gia đình mình chút đi.
– Thường Hy, đừng nổi giận với phụ thân, muội nghe ta nói đã.
Thường Ngôn vội xoa dịu nàng. Theo như lời của Thường Ngôn, đây vốn là một âm mưu có nguồn gốc sâu xa, bắt đầu phải nói về chính Vu Điện. Như đã biết, Vu Điện có người đứng đầu là Vu Mẫu, dưới có mười hai vị trưởng lão và các vu sư, vu nữ. Tất cả các sự vụ lớn nhỏ trong Vu Điện đều do Vu Mẫu và mười hai vị trưởng lão hội thẩm rồi đưa ra quyết định dựa trên số đông. Năm đó, Vu Điện dời về Hạ quốc cũng không phải do một mình Vu Mẫu quyết là được. Tân đế tàn bạo lại vô lễ với Mẫu thần, làm lòng người phẫn nộ. Bảy trên mười hai trưởng lão đồng ý dời Vu Điện, năm người còn lại một người bỏ phiếu trắng, bốn người phản đối. Lý lẽ của họ là, dù thế nào đi chăng nữa, Đế đô vẫn là vương đô, Tây Tư vẫn là mẫu quốc. Vu Điện này chỉ có thể nằm ở nơi cao quý nhất, dời về Hạ quốc chính là tự hạ thấp bản thân. Sau khi về dãy núi Nhạn, địa vị của Vu Mẫu vẫn luôn lung lay, do bốn vị trưởng lão kia thường trong sáng ngoài tối chống đối bà. Đặc biệt là nhị trưởng lão Lục Quỳ. Hắn là người trọng nam khinh nữ, cho rằng vị trí đứng đầu Vu Điện nên thuộc về vu sư. Sự việc lần này, Vu Mẫu và Thường gia nghi ngờ có sự nhúng tay của hắn.
– Vậy thi liên quan gì đến nương chứ?
– Không liên quan đến nương, nhưng liên quan đến muội!
Thường Ngôn lại nói tiếp. Sự lớn mạnh và những quyết định của Vu Điện luôn gắn liền với chính trị. Ở một số nước hoàng thất yếu hèn, vu điện còn có quyền lực lớn hơn cả hoàng cung. Sự bạo ngược của Tân đế cũng làm những trưởng lão kia không hài lòng. Họ muốn thúc đẩy chiến tranh giữa Hạ quốc và Tây Tư, để Hạ quốc trở thành bá chủ thiên hạ. Như vậy, Vu Điện này một lần nữa lại đứng ở vương đô cao quý nhất. Hạ Kha vừa bị Tân đế sát hại, đây chính là thời điểm thích hợp nhất để châm ngòi chiến tranh. Các trưởng lão cũng nhìn ra được tài năng và ý chí chiến đấu của Hạ Kỳ hơn hẳn Hạ Kha. Nói cách khác, với họ, Hạ Kỳ mới chính là đế vương trời sinh. Nhưng, kế hoạch của họ có một chướng ngại lớn. Đó chính là Thường Hy. Khắp Hạ quốc đều biết mối quan hệ giữa nàng và Hạ Kỳ. Nếu có điều gì đó khiến Hạ Kỳ mềm lòng, đó chỉ có thể là Thường Hy.
– Vậy nên chúng bắt cóc nương chỉ để ép ta từ bỏ Hạ Kỳ à?
– Bọn chúng muốn muội… trở thành Thánh nữ.
– Nực cười! Ta trở thành Thánh nữ hay không thì liên quan gì đến Hạ Kỳ?
Thường Hy không hiểu, bởi trong tiềm thức của nàng, trở thành Thánh nữ hay không cũng chỉ là một cái hữu danh vô thực. Nhưng với tất cả những người khác, nàng trở thành Thánh nữ đồng nghĩa với việc Hạ Kỳ buộc phải chết tâm, cắt đứt quan hệ với nàng, một lòng trở thành minh chủ, lật đổ Tây Tư. Việc Thường Hy và Hạ Kỳ phát sinh quan hệ, đến nay chỉ mình nàng và chàng biết. Nàng tin Hạ Kỳ cũng như nàng, cho dù nàng có là Thánh nữ hay không cũng không ảnh hưởng gì đến tình cảm của cả hai. Điều này nàng chưa từng nghi ngờ.
– Thường Hy, coi như cha á ta cầu xin muội, hãy cứu nương đi mà…
– Đại ca, ta và Thường gia đã không còn quan hệ gì hết! Các người không cần thì vứt bỏ, giờ lại cần đến ta sao?
– Thường Hy…
– Đừng nói nữa. Ta sẽ tham dự Thánh nữ hội của Vu Điện. Nhưng điều này chẳng liên quan gì đến phủ quốc sư và những thứ chính trị mà các người quan tâm. Ta làm điều này chỉ vì nương ta!
Dứt lời, nàng rời khỏi chính điện.
Đại hội Thánh nữ sẽ diễn ra trong ba ngày. Ngày đầu tiên, đệ tử của mười hai đỉnh sẽ bốc thăm đấu kiếm thuật. Người thua sẽ trực tiếp bị loại. Ngày thứ hai, sáu người thắng ở vòng một sẽ tham gia đấu pháp, chỉ duy nhất một người chiến thắng. Ngày thứ ba, người chiến thắng cuối cùng sẽ tham dự lễ bái sư, nhận Vu Mẫu làm sư phụ, chính thức trở thành Thánh nữ.